Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Trắm đen lục 6


Để đi câu thường mỗi người có một lý do, ít ai không có lý do. Lý do đơn giản nhất là vì công việc bận rộn căng thẳng quá nên anh cần giải tỏa sờ-trét. Lý do cao hơn là: Đàn ông luôn có một tật xấu – Em hãy coi đi câu là một tật xấu của anh đi, sau đó phân tích đi câu lợi thế nào so với các tật xấu khác của Đàn ông. Tôi đã viện đủ lý do để đi câu sao cho hợp lý, mặc dù vợ tôi chẳng bao giờ phàn nàn chuyện đi câu. Thâm chí thấy tôi công việc bận rộn quá mặt mày hốc hác phờ phạc còn giục tôi đi câu đi cho vui. Nhưng chẳng hiểu sao gần một năm không có cảm xúc cầm cần, không còn yêu con cá, thích mặt nước hồ, không còn hồi hộp chờ đợi. Giật mình nhận ra cuộc sống hơi nhạt nhẽo. Chỉ biết công việc biết trách nhiệm chứ không biết hưởng thụ cái thú vui nho nhỏ của mình – Câu cá. Ờ đời thật nhiều nghịch lý, bây giờ tôi lại cố đi tìm lý do để hiểu lại bản thân mình vì sao không còn đam mê câu? Việc tìm lý do này cũng giống như bác Đình Đoàn tìm lý do để tư vấn tâm lý? Hay Bác sỹ Đào xuân Dũng tìm lý do tại sao bị liệt +
Muôn kiểu câu mình đã từng câu chẳng lẽ mình chán tất cả? Thôi không câu lục nữa thì thôi vì có lẽ mình cũng câu được những con như con măng 20kg, trắm trắng 15,5kg cũng là những con cá lạ, hàng độc rồi. Câu tay cũng từng câu một tiếng 10 con trắm trắng tất thảy trên 3kg. Tôi chợt nhận ra tại sao mình không câu cá nhỏ. Thế là bật lửa chuẩn bị dí vào ngòi pháo – khói ngún dần. Tôi lại setup bộ đồ câu tay đi câu …cá thiểu. Buổi đầu tiên câu khoảng 50 con trong 3h. Thấy ham vì cái phao nhấp nháy bềnh và cú búng cần dính cá, mạnh rách mồm nhẹ quá không mắc câu, chậm quá cá nhả. Vậy là cái động của câu cá lại đánh thức tôi. Tôi lại cảm nhận con cá, cảm nhận bản thân và lại học, lại tìm tòi câu như thế nào để được như mong muốn.

Những tưởng tôi chỉ còn thích câu những con cá nhỏ, bằng lưỡi nhỏ cước mảnh. Không. Đó không phải là điểm dừng trong thú câu kéo. Cái động của câu cá thiểu nó thiếu mất cái tĩnh của câu lục. Câu lục là cực tĩnh thì sinh động. Cực động sinh tĩnh. Hình như trong âm dương thì có cái hình tròn tròn Âm Dương xoay vần. Tôi cũng đọc đâu đó hưng phấn thì giải tỏa rồi lại sang trạng thái ức chế gì đó. Và rồi kiểu câu luc nhỏ link nhỏ trục nhỏ lại hút hồn tôi lôi tôi trở lại với đam mê.


Nhưng link nhỏ trục nhỏ để câu cá như tôi vẫn câu chép, trôi với cây cần iso thì chẳng còn cuốn hút tôi nữa. Vì những con cá đó tôi chính phục được rồi. Sức của nó như nào tôi hiểu tôi biết cả rồi. dính cá như nào dòng như nào để bắt nó chả còn khó nữa khi tôi đã câu cần iso vài năm trời. Và rồi cái máu xa bờ của tôi nó nổi lên khi tôi nhìn anh Dương, anh Trung bổ, Anh Hải câu xabo



Trước đây đã từng câu xabo rất lâu, chinh phục được rất nhiều con cá cũ cái tinh quái nhưng thực sự tôi chưa bao giờ câu link 0,165 (link số 1) và cũng không câu link quá 0,3. Và kiểu câu xabo link nhỏ đã hấp dẫn tôi thực sự.

Việc câu xa như vậy mà dùng link nhỏ thì cần phải có lưỡi nhỏ phù hợp. Đó là điều vô cùng quang trọng trong sự đồng bộ của cả bộ đồ câu. May mắn là tôi có một thời gian đam mê làm lục, làm từ lục 8 lục 7, lục 6 trong đó lục 6 là tôi yêu thích hơn cả. Cả một thời gian uốn uốn mài mài tết buộc lọ mọ như một người không bình thường. Lúc đầu tôi còn không biết uốn ra sao. Một buổi tối, sau khi đi làm về cơm nước vội vàng làm được 6 cái lưỡi mang đi ram thì đánh rơi đâu mất còn có 5. Vợ nhìn tôi cười ngặt nghẽo. Nhưng rồi cuối cùng cũng làm ra được đồ tạm gọi là “chơi được”.


Anh Thành nội tiết khiến tôi phát sốt khi gọi đi ăn liên hoan con chép 8,5kg câu chính bằng bộ lục tôi làm và linh nhỏ. Rồi anh Long **c câu con mè tàu gần chục kg, anh Long ngồi nhậu cùng anh Hải cá nó tự vào vợt rồi nó lên bờ nằm và gọi chủ nhân(Cái này phải để chính anh Long kể, gọi là nhậu thôi chứ hai anh này chỉ uống Coca không uống rượu đâu mà sợ say xỉn dẫn tới nhầm lẫn) Gần đây nhất anh Thành Nội tiết lại làm tôi nhận ra rằng tôi còn quá đam mê câu, tôi chưa đánh mất thú vui của đời tôi khi anh Thành đưa lên bờ một em hàng 12,15kg bằng trục 0,4 link 0,35. Tôi nuôi ý chí phấn đấu sẽ lôi lên một em hàng trên 10kg bằng link số 1 (0,16mm) và trục 2 (0,205mm) và lục 6

Trưa thứ 7 – trước ngày câu giao lưu của clb Câu cá Dã ngoại, ông anh Tuấn Sơn về nhà tôi làm thính chuẩn bị cho buổi giao lưu hôm sau. Tôi bảo: em quyết tâm bắt một con hàng đen trên 10kg bằng đồ nhỏ. Tuấn Sơn lại cười, Lần trước đi Ninh Bình tôi cũng có quyết tâm mang đồ nhỏ đi để chinh phục em hàng trên đầu 10 nhưng Tuấn Sơn gàn tôi mãi. Và tôi đã xách cả đồ săn hàng lẫn đồ nhỏ, điều đó khiến cái túi cần của tôi nặng thêm 2kg. Anh em CLB Câ cá Sông Vân cân tại đập nó là 18kg tròn. Mặc dù ông anh phân tích, nào là làm gì có hàng mà săn. Săn hàng thì phải nuôi ổ, mà nuôi ổ mất thời gian. Anh em mình công việc bận rộn không thể nào làm được. Hồ có vài đen trên 10kg thì ở quá xa chỗ mình sống. Hồ mà còn thì duy nhất một con và con đó nó thành quái rồi, không nên ham quá không lại khổ. Tôi đã quyết thì không lay chuyển. Dù xa dù gần tôi vẫn sẽ phấn đấu chinh phục em trên 10kg bằng đồ nhỏ. Rồi tôi nổi máu. Tối nay đi câu luôn biết đâu em lôi lên con khủng. Thực ra thì từ sáng sớm tôi đã có ý định đi câu vào buổi tối và thính thì muốn làm sao không dính hàng thì cũng có con chép là được.

Ông anh Tuấn sơn bắt nhiều hàng có khác kinh nghiệm ôm cá chụp ảnh rất biết làm dáng. Lại còn cười duyên nữa

7h sang hồ thả thính rồi đi măm 8h30 tôi ra cần vụt ra khoảng 50m rồi kéo vào áng ổ cầm cần 2 phút thấy không yên tâm ra tiêu lại thì nó bị xa 50cm tôi kéo vào và ngồi. Đang ngồi thì thằng Giang bạn đại học mò ra.

- Được con nào chưa mày.
- Chưa tao vừa ra cần câu
- Cái hồ này khoai thật. Tao còn chưa được nhấm nháy gì
Hai thằng đang luyên thuyên chuyện trò thì ông  bạn tôi hô: Kìa! Đè kìa.
Tôi thong thả: Ừ! Kệ nó tao không để ý. Thôi để tí nữa nó quay lại.

 
Tôi thanh thản để ý phao có 3 nhịp nún nhẹ rồi lên nhưg lần thứ 4 phao vẫn nún xuống nhiều hơn. Lần này thì đến tôi cũng khó mà nhịn được. Nhưng học anh Thành nội tiết mỗi một chữ “tiết” không phải là “cắt tiết” mà là “Tiết chế”. Mặc dù không có ục, không một chút của cơm sôi nhưng trong bụng tôi thầm chắc nhủ. Hôm nay sẽ có điều bất ngờ. Dưới kia chính là một cái gì đó đang cực tĩnh sắp vỡ òa thành cực động. Tôi phán đoán rằng đó là nhịp hút xả của cái máy nghiền ốc. Ông bạn thì nghĩ đó là cá con, nhưng tôi thì không tin đó là cá con vì tôi biết đồ dùng của tôi như nào. Và kinh nghiệm cùng với cảm nhận (thực ra là đoán mò) và đặc biệt là thủ dâm – nói là thủ dâm vì đã bao lần tôi nghĩ thế mà có được con nào to hay đặc biệt đâu. Chắc chắn là khủng. Tôi cứ nghĩ thế cho vui. Vừa nghĩ chưa xong. Nếu còn thời gian tôi sẽ nghĩ thêm như bao lần đã nghĩ, đoạn tiếp theo là giật như nào, lục đóng vào đâu, đuôi, vây mặt, mồm mắt chạy ra sao, đổ bờ vào đâu, về ổ chỗ nào, và nếu có bị mất thì mất lúc nào vì lý do gì. Và cả đoạn vợt như thế nào về sẽ vui ra sao, ảnh nó nhìn to không, anh em sẽ vui thế nào khi ăn liên hoan?

Chưa nghĩ xong, phao từ từ nổi lên rất nhẹ và rất chậm như một câu hát nào đó của Trịnh Công Sơn tôi đã tưngf nghe. Rồi khựng nhẹ con cá nhao lên mặt nước nhưng không gây một tiếng động nào. Hãy tưởng tượng bạn duỗi thẳng cái xăm xe máy ra và thả nó từ đáy hồ cho nó nhao lên. Phao đèn đỏng đảnh như câu ứ ừ của gái trẻ. Thôi thì đỏng đảnh thế anh sẽ chiều em. Chiều em một chút thôi đấy, anh chiều em nhưng tí nữa a sẽ cho em biết anh là đàn ông trưởng thành chứ không phải gà tơ.


Chắc rằng lúc trước em thấy có cái gì đó vướng ở chỗ khay thức ăn của em, em nghĩ nó là rác em muốn vút nó đi để em ăn thức ăn nhưng em không có tay như tôi nên em đành dùng miệng giống tôi mỗi khi uống cốc nước chanh mà còn hạt tôi cũng dùng mồm hút hạt vào rồi nhổ đi. Hạt chanh thì tròn nên dễ hút vào mồm và nhổ đi lắm. Nhưng bộ lục 6 của anh chắc là nó hơi vướng vào em rồi.


Tay phải dang cầm điện thoại nói chuyện với anh Thichcauca75 từ nhịp thở thứ 3. Tôi bảo Anh Nam ạ Hôm nay em mà móm thì anh đừng ân hận vì anh cho người khác thính “Dáng long thập bát chưởng” trong khi em anh thì thanh tịnh. Cũng vì mải điện thoại nên đưa cần cho ông bạn lúc nào không hay khi ông bạn quay máy bỗng tiếng tạch của nấc đóng máy xập vào làm tôi thức tỉnh. Cái thức tỉnh sớm 10 giây là một sự may mắn. Tôi quờ tay trái túm cần thì chợt nhớ ra thò tay gạt nấc batuner rồi thò lại tay cầm cần. Tôi vừa cầm vào thì con cá phá một cái tiếng ục nước và thân thể vụng về kia khiến tôi biết rằng em đang giả nai, em giả làm gái tơ nhưng thực ra em là một kẻ đào mỏ, em thịt của a em cần thủ không biết bao nhiêu là tiền ngồi đó, tay trước tay sẵn sàng ngả người khi em đi ngang qua hoặc em ghé lại chơi chỗ đèn xanh được phép đi thẳng cũng như có chỗ còn dựng cả đèn đỏ bắt em dừng lại để họ ngửa người chào em một lần cuối trong đời em. Em đã từng làm tan nát bao con tim, khiến bao đấng nam nhi chí khí ngang dọc trời đất phải thất vọng về em. Em đi không có dấu tích thì anh cũng nghi em là kẻ đào mỏ, em là kẻ tinh quái rồi chứ không phải gái tơ, Cú ục nước của em đã làm lộ hoàn toàn chân tướng em ng bạn vẫn muốn dòng không phải vì ham con cá to mà vì giúp tôi trong lúc tôi đang điện thoại. Tôi nói rất thủ thỉ qua điện thoại. Em dính hàng rồi tí gọi lại anh nhé. Rồi tôi bỏ máy vào túi áo không kịp nghe câu cuối của anh Nam (chắc sẽ là câu: Ừ em dòng đi cố bắt lên xem là con gì) Em nó vít mạnh một hơi. Tôi bắt đầu nghĩ đển cảnh í a í ới xin đường. cái cảnh nhờ vả không hay ho gì. Tôi đột ngột hạ đầu cần khiến dây trục trùng, cái phao đèn loại bẻ lại ngúng nguẩy trên mặt nước, và rồi tôi lại nhẹ nhàng dìu cái phao vào gần ổ hơn. Đến ổ nó lại ngúng nguẩy bỏ ra xa. Tôi căng cước một chút khiến nó đau nó lại gì mạnh và quyết liệt hơn nhưng tôi chả dại gì mà đi thi sức với nó bởi mình tôi và nó, tôi chả thể nào thắng nó, huống chi thông qua sợi cước chỉ có 0,16mm kia (cứ cho rằng theo lý thuyết là thép chắc hơn cước thì lục 6 không thể bị doãng mà chỉ lo đứt link) tôi lại hạ cần khiến ngọn cần đập xuống mặt nước cho con con cá thích chạy thì chạy đi. Ông bạn đứng cạnh không thích lắm vì tôi câu linh tinh quá. Lúc trước đã không để cho bạn dòng, đã giằng cần và còn bảo bạn là không dòng được con này đâu. Mặc dù bạn đã bảo là tao đi câu 6 nẳm rồi. thế mà tôi còn bảo 6 năm cũng không dòng được con này đâu. Sợ bạn tự ái nên tôi bảo thêm “chỉ đơn giản là vì đồ của tôi khác đồ của ông”


Sau 10 phút cũng có vài người lại xem không phải vì cú xé gió hay vì cái phao đèn nhấp nhô bởi có vù có nhấp nhô đâu, nhưng vì thỉnh thoảng lại có cú ục nước gây sự chú ý. Khi dòng cá mình chỉ thích tĩnh tại thích chỉ có một mình cảm nhận con cá, hoặc có một người bên cạnh để nói chuyện để chia sẻ chứ thực sự không thích có nhiều người đứng xem. 2 người, 3 người rồi 4 người ngồi xem nên tôi chả dòng, cứ để con cá nhẹ nhàng nhẹ nhàng bơi lưng lửng. Và ai cũng bảo mè tàu.


Vâng! Em cũng nghĩ nó là mè tàu nhưng đồ của em nhỏ nên không thể dòng cố được nó đứt link. 30 phút không dòng cũng đủ để Tuấn Sơn đi từ nhà đếm mang cho cái vợt săn hàng. Mọi người cũng nản và bỏ đi vì cái kiểu dòng biểu diễn của tôi. Còn một bác cũng cao tuổi đứng nhiệt tình góp ý chỉ đạo phải dòng như thế nào mới bắt được nó vì: “tớ đã từng dòng con trắm đen 6kg rồi”. Tôi khá điềm tĩnh, và học chữ tiết của anh Thành.nội tiết (lần này với nghĩa là tiết ra từ bên trong) nhưng cũng bị ức chế và bảo tất cả trật tự hết. Biết là hơi vô lễ nhưng phải quyết đoán để có thể tập trung với con cá khi nó đã quyết liệt hơn, nhiều lần vả mặt , quạt đuôi hơn. Nhưng rồi điều gì đến cũng sẽ đến. tôi luống cuống thế nào làm rối dây trục. Hô anh Tuấn giúp em. Hỏng rồi, rối máy rồi. nhưng tôi vẫn cố gắng tiết chế mình và kiên nhẫn cùng anh Tuấn và cậu em Điệp gỡ rối. Thở phào nhẹ nhõm khi gỡ xong và tôi hiểu rằng thời khắc khó khăn nhất, thử thách lớn nhất đã vượt qua, tôi quyết liệt hơn với con cá.

Tôi bảo anh Tuấn Sơn thôi cho nó lên thôi. Để lâu ctrâu hóa bùn, đêm dài lắm mộng. tôi dồn dập thúc ép con cá, nó cũng dồn dập chống trả nhưng có vẻ những lần thoát thân của nó trước đây chưa đủ để thắng tôi. Con cá yếu dần, tiếng oặc nước hơi dài một chút. Biết con cá đã mệt nhưng tôi vẫn cảnh giác, liên tục nhờ em Điệp té nước mỗi lần là 500đ tính ra tiền nước của Điệp thành tiền Bia rồi. A Tuấn nhìn nó nổi bảo tầm 7kg. tôi khẳng định với anh: Nếu dưới 10kg em thua. Sau 15 phút quyết liệt cũng đến lúc con cá ngoan hiền chui đầu vào vợt thật nhẹ nhàng. Nhưng nó chợt phát hiện ra đó không phải là ổ của nó, nó giẫy, nó phá ầm ùm ùm nhưng hai anh em tôi mỗi người một bên lưới vợt kéo nó khỏi mặt nước trong sự vui sướng tột độ.

Bính Bạc

1 nhận xét:

  1. Quý công ty bạn có nhu cầu về dịch vụ vệ sinh. Có thể liên hệ với chúng tôi.
    ---
    Website: Dịch Vụ Máy Chà Sàn Liên Hợp Hoặc Dich vu may cha san lien hop

    Trả lờiXóa