Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Nghĩ gì khi cầm cần câu?

Khi đi câu lục nhất là câu kiểu trường phải "nhu" chúng ta có thời gian ngồi ngẫm nghĩ nhẹ nhàng thư thái mọi việt, hoặc cũng chằng nghĩ gì chỉ nghĩ đến cái phao mặt nước hồi.  Khác với các kiểu câu khác, câu lục là an nhàn, là tĩnh dưỡng nhưng cũng có khi người ta cho là câu lục phải căng thẳng gò bó. Gò bó vì phải ngồi im không động đậy, căng thẳng vì mắt luôn phải nhìn phao, phải ôm cần nhanh tay nhanh mắt.

Nhưng cá nhân tôi vẫn cho rằng câu lục là cực tĩnh, khi nào cực tĩnh biến thành cực động kiểu "quá hư cùng biến, cực âm sang dương" Tĩnh lặng một thời gian nhưng không khí sẽ vỡ òa, mọi cái trở lên huyên náo cả một vùng khi dính em hàng khủng, lúc đó không phải ngồi tĩnh mà tim đập nhanh hơn, nhịp thở dồn dập hơn, hồi hộp, xen lẫn căng thẳng, vui lẫn lo, cảm xúc đan xen. Nhiều bác đã ví những thời điểm nhất định của câu lục còn khoái hơn sex.

Vậy các bác có khi nào ngẫm lại xem lúc ta ngồi ôm cần ta thường nghĩ gì? Cái sự suy nghĩ của ta, sát khí hay bình thản, an lành trong tận tâm khảm của ta có ảnh hưởng gì đến con cá dưới nước hay không? Có ảnh hưởng gì đến phản xạ, thao tác của ta khi ứng xử với con cá đang lởn vởn quanh ổ thính của ta?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét