Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Hám lợi, đầu độc tôm cá và con người!

Nhiều loại thuốc trừ sâu có độ độc hại cao đang trở thành phương tiện để những kẻ hám lợi sử dụng đánh bắt cá, tôm và động vật hoang dã.
Việc làm này gây tổn hại môi sinh và có nguy cơ ảnh hưởng đến sức khỏe con người.

Hiện nay, ở đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL), nhiều người hám lợi đang sử dụng phổ biến các loại thuốc trừ sâu có độ độc cao như ALTACH 5EC, VIFURAN, kể cả những loại thuốc đã bị cấm sử dụng như FASTAC 5EC, FURADAN... để đánh bắt thủy sản và bắt chim, cò, rắn, lươn.

Một chai thuốc tận diệt một khúc sông


Chúng tôi đã "nằm vùng" xã Trường An (Vĩnh Long), nơi được thông tin có hiện tượng bắt thủy sản bằng thuốc trừ sâu. Sau ba ngày lân la, chiều 17-9, trong vai một sinh viên về quê xả hơi, tôi được tháp tùng với nhóm thanh niên chăn vịt chạy đồng đang đi rải thuốc tại cầu Tân Nhơn (thuộc xã Tân Hạnh, huyện Long Hồ, Vĩnh Long).

Một người trong nhóm giải thích: "Loại ALTACH 5EC chỉ để bắt tôm, cua và một số cá nhỏ ven bờ. Còn muốn rải cá, chim, cò, rắn, lươn thì phải thuốc VIFURAN. Con gì ăn phải loại này cũng tiêu ngay". Chưa đầy 5 phút từ khi đổ thuốc xuống sông, tôm lớn, nhỏ bắt đầu búng khỏi mặt nước và lờ đờ chết. Nhóm thanh niên chèo xuồng dùng vợt lưới vớt cá, tôm. Trên khúc sông dài khoảng 1 km (từ cầu Tân Nhơn tới vàm Bà Điểu, xã Tân Hạnh, huyện Long Hồ, Vĩnh Long) vừa bị thuốc, tôm, cá nhỏ ngửa bụng chờ chết nổi lờ đờ dưới mặt nước. Sau khoảng 1 giờ vớt cá tôm trên mặt nước, nhóm này quay lại đầu nguồn men theo ven bờ sông để nhặt cua và những con tôm búng lên bờ.
Một túi cá, rắn thu được do thuốc trừ sâu.

Đến xế chiều, họ trộn một phần bịch thuốc với cám và cá vụn rồi đi ven theo bờ kênh, bờ ruộng để rải chim, cò, lươn. Thi thoảng thấy những khoang nước đọng lớn, đoán có cá to, nhóm thanh niên tiện tay quăng nắm mồi xuống để sáng hôm sau thu hoạch. Một thanh niên trong nhóm cho hay: "Đang rảnh, rải chơi kiếm chút mồi nhậu. Nếu kha khá thì bán kiếm chút đỉnh tiêu xài". Tổng cộng chỉ trong buổi chiều hôm ấy họ đã thu được khoảng 4 kg tôm, 5-6 kg rắn, cá, cua.

Gián tiếp đầu độc bữa ăn của người

Ngay sau đó, rắn, lươn, cá, chim, cò... "chiến lợi phẩm" được vợ của nhóm người này đem ra chợ, với lời rao "bán tôm, cá đồng" với giá cao ngất: tôm lớn trên 200.000 đồng/kg, tôm nhỏ 150.000 đồng/kg, cá, rắn ngót nghét 100.000 đồng/kg. Số tiền khá lớn so với thu nhập của nông dân. Tuy nhiên, cách bắt cá tận diệt này không chỉ tàn phá môi sinh mà còn gây nguy cơ tiềm tàng ngộ độc cho người tiêu dùng ăn phải những thứ cá, tôm này. Nhiều người dân đã bị thiệt hại bởi việc sử dụng thuốc để đánh bắt cá. Cuối năm 2011, đàn vịt của ông Bùi Văn Mum (ngụ ấp Tân Quới Hưng, xã Trường An, Vĩnh Long) bị chết gần 30 con vì thả đồng ăn phải thuốc này.

Mua đâu cũng có thuốc

Theo giới thiệu của nông dân xã Trường An, tôi tìm đến cửa hàng vật tư nông nghiệp TV hỏi mua hai loại thuốc là FASTAC 5EC (dùng bắt tôm) và FURADAN (dùng để rải chim, cò, cá...). Bà chủ cửa hiệu mang cho tôi một chai ALTACH 5EC và bịch thuốc VIFURAN loại 1 kg và tính tổng tiền 38.000 đồng. Thấy tên thuốc không như được giới thiệu, tôi thắc mắc và nói muốn mua để đánh tôm, cá thì bà chủ cửa hiệu giải thích: "Nó là một đó chú. Chỉ có cái tên khác thôi, chứ công dụng như nhau. Người ta vẫn thường mua cái này để rải cá, tôm đó".

Tương tự, ở hầu hết các cửa hàng vật tư nông nghiệp thuộc phường 1 và phường 5 của TP Vĩnh Long, hai loại thuốc trên đều được bán rộng rãi. Đi khắp miệt Vĩnh Thuận (Kiên Giang), Lấp Vò (Đồng Tháp), Phụng Hiệp (Hậu Giang)... đến đâu tôi cũng nhận được những lời giới thiệu về "sức mạnh tận diệt" của các loại thuốc này.
Theo PL.TPHCM

KỊCH LIỆT PHẢN ĐỐI HÀNH ĐỘNG PHÁ HOẠI MÔI TRƯỜNG. VÔ TRÁCH NHIỆM VỚI CHÍNH BẢN THÂN

Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Tuấn Sơn lên mè 12,5kg

Một buổi sáng tinh mơ, Anh Tuấn sơn vừa thả thính ở HV thì cá vào cướp lưỡi. Hí hửng tưởng em trắm đen đầu 3 vì thấy đi lừ đừ và lại thấy màu đen đen lúc ở ngoài xa. Nhưng vì link 1 lục 6 nên phải mất gần 1h thì em nó mới lộ rõ là Mè bự thật. Đi câu ít cần thủ nào thích câu được cá mè, nhưng công bằng mà nói câu mè to nó chạy khỏe dòng rất phê.


Click to view full size
Cả nhà cùng vui
Click to view full size
Cả một chậu nhìn như cá thu
Click to view full size
Tayt của em đấy! Em chật vật lắm mới làm xong con này vào giữa trưa
Click to view full size
Không chỉ có một con mè mà trong cái chậu còn có hai con chép và 3 diếc cụ.

Trắm đen 15kg lục 6

Một em hàng đen nặng 15kg đã được cần thủ Giang Báo Nhân Dân trục lên bờ. Đây cũng là một lý lục về việc dùng link nhỏ lục nhỏ bắt cá lớn. Rất tiếc do ông anh họ không biết chụp ảnh nên ảnh không được mãn nhãn cho lắm. Câu được xong ông anh sướng quá ôm ngay về nhà cân được 15kg nhưng không chụp ảnh cân. Giang chính là người ngồi cạnh Bính Bạc khi câu con 13kg,  có nhắc đến trong bài Trắm đen đồ nhỏ. Cũng theo Giang tại buổi câu này câu ấy còn bị mất một con 20kg do nó vào đứng chìm phao hơn một phút không bềnh cậu ta kéo cần thì dính nhưng dòng gần 2h vào gần mà không bắt được mặc dù nhìn được bộ lục 6 dính vào vây lái trước. Sau một cú lộn người chào tạm biệt trong sự tiếc nuối khôn nguôi.

Click to view full size
Ảnh này do cậu Giang tự chụp con cá cuộn người gọn nên nhìn không đã, còn mấy ảnh cậu ta bế con hàng kiểu ôm pháo kiểu ngang người thì ông anh chụp nhưng không có trong máy.

Click to view full size
Vị trí đóng lục là khâu giữa hàm dưới và hàm trên, sau khi vào vợt thì hai cái hàm trên bị bung ra. Cũng vì may mắn này của cần thủ mà khiến nó không thở được và nổi ngay sau khi dính. Nhưng cũng phải mất gần 1h mới chịu đờ người thúc thủ trong vợt. Bộ lục này chính là bộ lục em test phom mới hôm thứ 5 em bắt được một cặp trôi trắm. Khi thu đồ mắc vào xốp đưa cho bạn Giang bảo : lục xuân đấy cầm đi săn hàng có khi dính con khủng. Thế mà thật

Ảnh này là khi ngồi rình tiếp không thấy chạm nữa lục máy ảnh ra ngắm lại thì không thấy hình bế cá ù té về nhà thì mọi người đã xả nó ra còn chụp vội cái đầu đã bổ đôi

Click to view full size
Chắc là bộ răng chăm chỉ đánh hằng ngày nó mới thế này nhỉ

Qua một kết quả trắm đen trên 10kg, chép trên 10kg cho thấy, Việc lục nhỏ bắt cá lớn là đã khả thi. Tất nhiên là do điều kiện địa hình và các yếu tố khác nữa. Lưỡi chỉ là một yếu tố. Quan trọng là tay câu.

Phân biệt chép Ta và chép lai

Chép ta và chép lai không khó phân biệt nhưng đó là đối với anh em đã đi câu nhiều, đã nghiên cứu cảm nhận đến cả tính cách từng con cá. Nhưng với anh em mới đi câu còn nhiều anh em chưa phân biệt được chép ta và chép lai thế nào. Hôm trước có cậu em câu được con chép lai tròn ủng nhưng khẳng định chép ta. Nhân đây em xin đưa ra ý kiến cá nhân của em để phân biệt chép ta và chép lai. Anh em bổ sung với mong muốn thêm hiểu biết.

Cách phân biệt cảm quan về hình dáng như sau:
Chép ta: người dài, mỏng, từ mõm thuôn đều đến đuôi bằng một đường cong không có chỗ gãy ở phần hết đầu đến thân. Vây dài xòe rất to. Chấm giác quan dọc hai bên thân rõ nét hơn
Chép lai: Thường có một điểm gãy nằm giữa phần gáy và thân, thân hơi cao lên so với đầu. Nếu chép lai công nghiệp người tròn, bụng tròng và dầy người, đuôi thắt vây yếu hơn mỏng hơn. Chấm giác quan hai bên thân lu mờ hơn

Đặc biệt nhìn con chép ta tinh ranh hơn chép lai rất nhiều, khi thả vào bể sủi thì con chép ta nhút nhát hơn hay ẩm mình vào một góc nhưng chép lai lại sợ chép ta.

Phân biệt về vị giác:
Chép ta thịt thường đỏ, hơi thâm như thịt bò, Thớ thịt khô, dai, thơm, ngọt thịt. Đặc biệt thích hợp với món om dưa và làm ruốc cho trẻ em, người già.
Chép lai thịt trắng, nước thịt, vẫn ngon hơn nhiều loại cá nhưng không thể thơm ngọt như là chép ta
Chép lai giữa chép ta và chép lai. (Ngôn từ có vẻ phức tạp khó hiểu nhỉ) loại này em hay gọi là F1. Hồ có chép ta mà thả chép lai người tròn vào khi sinh sản cá là loài thụ tinh ngoài nên việc lai tạo rất dễ và nhanh. Khi đó cho ra sản phẩm chép mà anh em ta hay câu được.

Về vấn đề câu. Câu chép lai không khó như chép ta. Chép ta hồ dịch chỉ đi ăn vào một số ngày nhất định trong năm. Nếu hôm nào chép ta đi ăn có thể câu được nhiều con ở một ổ thính. Chép ta chạy gì rất mạnh và khỏe hơn chép lai nhiều lần. Chép ta có con chạy mạnh giật cục khiến bạn suy nghĩ nó không phải là chép, nhưng kỳ thực đó là con chép ta cũ tinh ranh. Chép ta dính câu thì phải nên chú ý võ cà bờ gỡ lưỡi và xoay người cứa link rất điệu nghệ.
Đôi điều nho nhỏ. Anh em hiểu biết bổ sung thêm nhé
Em up một số cái ảnh để anh em phân biệt cho dễ.
Đây là chép đời F1 (em không có ảnh chép lai tròn nguyên bản)
Click to view full size

Click to view full size

Click to view full size
Con này do chú Giáp cung cấp không phải em câu được

Click to view full size

Click to view full size

Click to view full size

Đây là chép ta

Click to view full size
Con này trọng lượng là 11,71kg do anh Thànhnoitet câu link 1.2 lục 6 chứ không phải anh Cường sứt câu đâu nhé. Hôm đầu anh Cường chém em sốt xình xịch

Click to view full size

Con trai em đặc biệt thích chép ta. Hồi nó còn bé chỉ cần một con chép ta bơi tung tăng là chẳng phải dỗ dành ăn bột. Từ bé tới giờ ăn không biết bao nhiêu là chép loại này 

Cách dùng máy Baitrunner

Tôi xin chia sẻ kinh nghiệm dùng máy để anh em tham khảo và cũng hy vọng một tính năng hiệu quả của máy được phát huy. Nó chỉ là kinh nghiệm cá nhân, có thể đúng có thể chưa đúng. Nếu các anh em đã dùng rồi có thêm kinh nghiệm nào thì bổ sung để chúng ta sử dụng hiệu quả hơn.

Chỉnh máy
Máy Bai có 4 điểm chỉnh. 1 vặn ở đầu như máy bình thường. 2 là ở đoạn dưới thân máy gạt trái phải như máy bình thường. 3 là nấc bai ở phần lượn lưng máy. 4 là phân xoay chỉnh bai nặng nhẹ khi mở bai ở cuối cùng đuôi máy.

Tôi thường vặn chết điểm 1. phần 2 thì gạt sao cho máy chỉ quay một chiều như máy bình thường ta vãn làm. điểm 3 thì ta nên chú ý thông thường các loại máy đều gạt nấc bai ra ngoài là mở. Khi ta quay tay quay là bai tự đóng vào tạo tiếng kêu tạch. Tôi mới biết máy 3500B của Shimano thì nấc Bai ngược lại. Nghĩa là ta quay thì nấc này nó há ra. ấn vào thì nó là xả Bai. Ta nên chú ý nếu ta có một cái 400D và 1 cái 3500B thì phải nhớ là nó ngược nhau. Nếu dùng hai máy này cũng có cái thú vị của nó vì ta được rèn luyện kỹ năng tốt hơn.
Click to view full size
ảnh: Tiếnck

Nấc thứ 4 thì ta vặn sao cho khi mở Bai cầm cước kéo ra vừa đủ để cá cướp lưỡi chạy không bị nổ linh. Nếu link to thì để hơi chặt, link bé thì lỏng hơn (cái này phải thực tế. Nếu ai đã dùng máy bình thường thì sẽ hiểu)

Khi giật đóng cá
Nếu đánh giật thì khi cầm cần đóng chết nấc bai giật một cái đóng cá là thò tay gạt nấc bai mở ra. Thay cho việc phải tóm vào cước giật cũng như là giật xong phải thò tay vặn ta chỉ cần một thao tác thò ngón tay gạt một cái mà thôi.

Nếu câu bềnh thì để mờ bai tóm cước kéo khi bềnh dính cá thì nhả tay ra là cước có thể chạy bình thường, hoặc là cá cướp không bị nổ vì máy chủ động xả rồi.

Khi dòng cá
Đây là phần hiệu quả nhất mà máy bai mang lại. Khi dòng cá tôi tóm cước theo cần từ từ kéo cần lên cao qua đầu thì quay máy. Ngay khi ta quay máy nấc bai đóng lại cần thấp xuống thì tôi lại mở nấc bai và lặp lại động tác. khi đang nâng cần mà cá đòi dây là chỉ cần nhả tay tóm cước đồng thời là tay trên cầm cần thì không bao giờ lo bị nổ. Quay máy như vậy cước vào cối chuẩn không bị xoăn.

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Nghĩ gì khi cầm cần câu?

Khi đi câu lục nhất là câu kiểu trường phải "nhu" chúng ta có thời gian ngồi ngẫm nghĩ nhẹ nhàng thư thái mọi việt, hoặc cũng chằng nghĩ gì chỉ nghĩ đến cái phao mặt nước hồi.  Khác với các kiểu câu khác, câu lục là an nhàn, là tĩnh dưỡng nhưng cũng có khi người ta cho là câu lục phải căng thẳng gò bó. Gò bó vì phải ngồi im không động đậy, căng thẳng vì mắt luôn phải nhìn phao, phải ôm cần nhanh tay nhanh mắt.

Nhưng cá nhân tôi vẫn cho rằng câu lục là cực tĩnh, khi nào cực tĩnh biến thành cực động kiểu "quá hư cùng biến, cực âm sang dương" Tĩnh lặng một thời gian nhưng không khí sẽ vỡ òa, mọi cái trở lên huyên náo cả một vùng khi dính em hàng khủng, lúc đó không phải ngồi tĩnh mà tim đập nhanh hơn, nhịp thở dồn dập hơn, hồi hộp, xen lẫn căng thẳng, vui lẫn lo, cảm xúc đan xen. Nhiều bác đã ví những thời điểm nhất định của câu lục còn khoái hơn sex.

Vậy các bác có khi nào ngẫm lại xem lúc ta ngồi ôm cần ta thường nghĩ gì? Cái sự suy nghĩ của ta, sát khí hay bình thản, an lành trong tận tâm khảm của ta có ảnh hưởng gì đến con cá dưới nước hay không? Có ảnh hưởng gì đến phản xạ, thao tác của ta khi ứng xử với con cá đang lởn vởn quanh ổ thính của ta?

Làm thính là nghệ thuật

Câu cá là một nghệ thuật thì phải nói làm thính câu là một phần không thể thiếu tạo nên sự vi diệu đó. Tôi chiêm nghiệm rằng hầu như những người nấu ăn giỏi (nói là nấu ăn ngon cho nó nhẹ nhàng) thường là những người làm thính hay.
Làm thính cũng như một người đầu bếp chế biến các món ăn á âu khác nhau, các vùng miền khác nhau. Và có bao nhiêu món ăn tất cả? tôi nghĩ chẳng thể thống kê hết được. Cũng có câu hỏi là có bao nhiêu bài thính? câu trả lời cũng không biết là bao nhiêu bài được bởi loanh quanh vài thứ nguyên liệu thôi cũng đủ để người đầu bếp của cá chế biến theo tỷ lệ, cách thức khác nhau tạo ra hàng trăm, hàng ngàn thành phẩm khác nhau.

Có thể thêm chút đỗ tương rang thì mùi đậm hơn, có thể lại giảm bớt đi mùi dịu nhẹ. Thế rồi thêm tí thóc mầm thính xốp hơn nhanh tan hơn nhưng có khi thóc mầm dài mang trần qua nước sôi lại làm thính chắc dẻo mùi ngái hơn. có người lại mang thóc mầm ngâm nước cho có mùi thum thủm tự nhiên. Rồi tỷ lệ thóc mầm khác nhau tạo nên thính khác nhau. Câu trắm trắng thì thóc mầm dài, câu chép thì thóc chỉ nhú mầm... N cách thức khác nhau cho một thứ nguyên liệu

Rồi mùa nào lại thính đó, mùa hè khác, mùa đông khác, mùa thu khác, thời tiết từng ngày khác nhau thính có thể khác nhau đôi chút

Nói đến đây nghe đã có vẻ phức tạp quá rồi phải không các bác. Vậy ta cứ đi ra hàng cho một ổ 30, 40, 50 là xong?

Những nhà hàng nổi tiếng họ sẽ có những món đặc biệt và những món đó luôn có những thực khách trung thành. Có khi một tháng có khi vài năm thậm chí cả cuối đời người thực khách đó vẫn quay lại với nhà hàng và gọi món ăn đó. Nói vậy có thể thấy rằng có mấy loại cá sẽ có mấy thực đơn trung thành cho chúng. Có thể cách chế biến khác đi đôi chút cho từng hồ khác nhau sẽ có nhiều khách hàng đến với các bác trong một buổi câu.

Trưa nay tôi vừa xem bộ phim 3D công fu gì đó nói về con Gấu trúc và một con chuột luyện công phu đến phần tuyệt kỹ mở ra thì không ghi một chữ nào. và cha của gấu trúc - người nổi tiếng với món nước dùng mì cũng nói nhỏ vào tai cậu ta bí quyết nước dùng là "không có bí quyết gì"

Mẹ vợ tôi bán bún chả rất nổi tiếng (Bây giờ ở Hà Nội chắc ít ai tìm được quán bún chả mà kẹp thịt rọi lọc bì thái mỏng vừa phải trong một chiếc que tre nướng trên than hoa) nước chấm bà pha cũng không có công thức mà chỉ là "áng" rồi nếm, hoặc chỉ ngửi cũng biết mặt nhạt chua, ngọt ra sao. Thế mới thấy rằng CẢM NHẬN quan trọng đến cỡ nào. Nhiều khi làm thính mà thấy cảm giác không yên tâm thì có vẻ buổi câu đó không được ổn lắm

Tôi muốn nói với những bạn mới đi câu rằng các bạn có thể tự tin làm thính có thể lần một lần hai chưa thành nhưng chắc chắn các bạn sẽ có những cảm nhận để thành công. Làm thính nhưng cũng có thể mua những nguyên liệu có sẵn ở cửa hàng thính về chế biến. Cũng biết đâu khi chưa biết nấu một món ăn nào đó nhưng một thời gian làm thính thì gia đình sẽ có những món ăn ngon do các bạn chế biến để cuộc sống gia đình ấm cũng vui vẻ, từ đó chuyện vida không còn khó năn nữa.

Cân phao xa bờ

Việc cân phao câu xa bờ tưởng chừng rất đơn giản, ai cũng biết làm sao lục kéo được phao chìm xuống, rồi kéo chặn phao sao cho phao nhú khỏi mặt nước tầm 3cm,cầm cần kéo cước sao cho phao thấp xuống chút nữa để cá đè là giật.

Trên thực tế không đơn giản vậy. Cân phao không chuẩn sẽ dẫn đến việc cá tỳ mà giật lại không đóng hoặc tỷ lệ đóng thấp.
Theo kinh nghiệm của tôi cách cân phao xa bờ nên làm sao cho lưỡi vừa kéo phao xuống, nếu chỉ bớt một xíu chì ở phao là phao kéo lục lơ lửng trong nước khi lưỡi lục và phao đạt độ căng nhẹ như vậy đánh trong điều kiện thời tiết lặng gió, Người mới câu thường lo là con cá nó đè link thì làm lưỡi lục bị trệch vị trí nhưng tôi thấy không phải vậy, khi cá đè phao thương xuống nhạy hơn còn lục thì vẫn đứng im do lục chạm mặt bùn còn phao thì không bị cản gì ngoài không khí. Cân phao được nhạy như vậy khi ta giật phao sẽ có điểm tì tốt hơn giúp dây trục chạy tốt để lục lên nhan và thẳng hơn, đóng cá tốt hơn.

Trong điều kiện câu ngang gió, gió to ta nên bỏ bớt chì ở phao, lắp lục to hơn, phao nổi hơn sẽ làm cho dây cước từ lục đến phao căng hơn thắng sức cản của gió, khi đó dây trục từ phao đến đầu cần cũng có thể kéo căng hơn mà vị trí lục và phao không bị dịch chuyển

Chúc các ma mới có cách cân phao tốt và lên nhiều cá to show hàng cho anh em ngắm

Trắm đen lục 6


Để đi câu thường mỗi người có một lý do, ít ai không có lý do. Lý do đơn giản nhất là vì công việc bận rộn căng thẳng quá nên anh cần giải tỏa sờ-trét. Lý do cao hơn là: Đàn ông luôn có một tật xấu – Em hãy coi đi câu là một tật xấu của anh đi, sau đó phân tích đi câu lợi thế nào so với các tật xấu khác của Đàn ông. Tôi đã viện đủ lý do để đi câu sao cho hợp lý, mặc dù vợ tôi chẳng bao giờ phàn nàn chuyện đi câu. Thâm chí thấy tôi công việc bận rộn quá mặt mày hốc hác phờ phạc còn giục tôi đi câu đi cho vui. Nhưng chẳng hiểu sao gần một năm không có cảm xúc cầm cần, không còn yêu con cá, thích mặt nước hồ, không còn hồi hộp chờ đợi. Giật mình nhận ra cuộc sống hơi nhạt nhẽo. Chỉ biết công việc biết trách nhiệm chứ không biết hưởng thụ cái thú vui nho nhỏ của mình – Câu cá. Ờ đời thật nhiều nghịch lý, bây giờ tôi lại cố đi tìm lý do để hiểu lại bản thân mình vì sao không còn đam mê câu? Việc tìm lý do này cũng giống như bác Đình Đoàn tìm lý do để tư vấn tâm lý? Hay Bác sỹ Đào xuân Dũng tìm lý do tại sao bị liệt +
Muôn kiểu câu mình đã từng câu chẳng lẽ mình chán tất cả? Thôi không câu lục nữa thì thôi vì có lẽ mình cũng câu được những con như con măng 20kg, trắm trắng 15,5kg cũng là những con cá lạ, hàng độc rồi. Câu tay cũng từng câu một tiếng 10 con trắm trắng tất thảy trên 3kg. Tôi chợt nhận ra tại sao mình không câu cá nhỏ. Thế là bật lửa chuẩn bị dí vào ngòi pháo – khói ngún dần. Tôi lại setup bộ đồ câu tay đi câu …cá thiểu. Buổi đầu tiên câu khoảng 50 con trong 3h. Thấy ham vì cái phao nhấp nháy bềnh và cú búng cần dính cá, mạnh rách mồm nhẹ quá không mắc câu, chậm quá cá nhả. Vậy là cái động của câu cá lại đánh thức tôi. Tôi lại cảm nhận con cá, cảm nhận bản thân và lại học, lại tìm tòi câu như thế nào để được như mong muốn.

Những tưởng tôi chỉ còn thích câu những con cá nhỏ, bằng lưỡi nhỏ cước mảnh. Không. Đó không phải là điểm dừng trong thú câu kéo. Cái động của câu cá thiểu nó thiếu mất cái tĩnh của câu lục. Câu lục là cực tĩnh thì sinh động. Cực động sinh tĩnh. Hình như trong âm dương thì có cái hình tròn tròn Âm Dương xoay vần. Tôi cũng đọc đâu đó hưng phấn thì giải tỏa rồi lại sang trạng thái ức chế gì đó. Và rồi kiểu câu luc nhỏ link nhỏ trục nhỏ lại hút hồn tôi lôi tôi trở lại với đam mê.


Nhưng link nhỏ trục nhỏ để câu cá như tôi vẫn câu chép, trôi với cây cần iso thì chẳng còn cuốn hút tôi nữa. Vì những con cá đó tôi chính phục được rồi. Sức của nó như nào tôi hiểu tôi biết cả rồi. dính cá như nào dòng như nào để bắt nó chả còn khó nữa khi tôi đã câu cần iso vài năm trời. Và rồi cái máu xa bờ của tôi nó nổi lên khi tôi nhìn anh Dương, anh Trung bổ, Anh Hải câu xabo



Trước đây đã từng câu xabo rất lâu, chinh phục được rất nhiều con cá cũ cái tinh quái nhưng thực sự tôi chưa bao giờ câu link 0,165 (link số 1) và cũng không câu link quá 0,3. Và kiểu câu xabo link nhỏ đã hấp dẫn tôi thực sự.

Việc câu xa như vậy mà dùng link nhỏ thì cần phải có lưỡi nhỏ phù hợp. Đó là điều vô cùng quang trọng trong sự đồng bộ của cả bộ đồ câu. May mắn là tôi có một thời gian đam mê làm lục, làm từ lục 8 lục 7, lục 6 trong đó lục 6 là tôi yêu thích hơn cả. Cả một thời gian uốn uốn mài mài tết buộc lọ mọ như một người không bình thường. Lúc đầu tôi còn không biết uốn ra sao. Một buổi tối, sau khi đi làm về cơm nước vội vàng làm được 6 cái lưỡi mang đi ram thì đánh rơi đâu mất còn có 5. Vợ nhìn tôi cười ngặt nghẽo. Nhưng rồi cuối cùng cũng làm ra được đồ tạm gọi là “chơi được”.


Anh Thành nội tiết khiến tôi phát sốt khi gọi đi ăn liên hoan con chép 8,5kg câu chính bằng bộ lục tôi làm và linh nhỏ. Rồi anh Long **c câu con mè tàu gần chục kg, anh Long ngồi nhậu cùng anh Hải cá nó tự vào vợt rồi nó lên bờ nằm và gọi chủ nhân(Cái này phải để chính anh Long kể, gọi là nhậu thôi chứ hai anh này chỉ uống Coca không uống rượu đâu mà sợ say xỉn dẫn tới nhầm lẫn) Gần đây nhất anh Thành Nội tiết lại làm tôi nhận ra rằng tôi còn quá đam mê câu, tôi chưa đánh mất thú vui của đời tôi khi anh Thành đưa lên bờ một em hàng 12,15kg bằng trục 0,4 link 0,35. Tôi nuôi ý chí phấn đấu sẽ lôi lên một em hàng trên 10kg bằng link số 1 (0,16mm) và trục 2 (0,205mm) và lục 6

Trưa thứ 7 – trước ngày câu giao lưu của clb Câu cá Dã ngoại, ông anh Tuấn Sơn về nhà tôi làm thính chuẩn bị cho buổi giao lưu hôm sau. Tôi bảo: em quyết tâm bắt một con hàng đen trên 10kg bằng đồ nhỏ. Tuấn Sơn lại cười, Lần trước đi Ninh Bình tôi cũng có quyết tâm mang đồ nhỏ đi để chinh phục em hàng trên đầu 10 nhưng Tuấn Sơn gàn tôi mãi. Và tôi đã xách cả đồ săn hàng lẫn đồ nhỏ, điều đó khiến cái túi cần của tôi nặng thêm 2kg. Anh em CLB Câ cá Sông Vân cân tại đập nó là 18kg tròn. Mặc dù ông anh phân tích, nào là làm gì có hàng mà săn. Săn hàng thì phải nuôi ổ, mà nuôi ổ mất thời gian. Anh em mình công việc bận rộn không thể nào làm được. Hồ có vài đen trên 10kg thì ở quá xa chỗ mình sống. Hồ mà còn thì duy nhất một con và con đó nó thành quái rồi, không nên ham quá không lại khổ. Tôi đã quyết thì không lay chuyển. Dù xa dù gần tôi vẫn sẽ phấn đấu chinh phục em trên 10kg bằng đồ nhỏ. Rồi tôi nổi máu. Tối nay đi câu luôn biết đâu em lôi lên con khủng. Thực ra thì từ sáng sớm tôi đã có ý định đi câu vào buổi tối và thính thì muốn làm sao không dính hàng thì cũng có con chép là được.

Ông anh Tuấn sơn bắt nhiều hàng có khác kinh nghiệm ôm cá chụp ảnh rất biết làm dáng. Lại còn cười duyên nữa

7h sang hồ thả thính rồi đi măm 8h30 tôi ra cần vụt ra khoảng 50m rồi kéo vào áng ổ cầm cần 2 phút thấy không yên tâm ra tiêu lại thì nó bị xa 50cm tôi kéo vào và ngồi. Đang ngồi thì thằng Giang bạn đại học mò ra.

- Được con nào chưa mày.
- Chưa tao vừa ra cần câu
- Cái hồ này khoai thật. Tao còn chưa được nhấm nháy gì
Hai thằng đang luyên thuyên chuyện trò thì ông  bạn tôi hô: Kìa! Đè kìa.
Tôi thong thả: Ừ! Kệ nó tao không để ý. Thôi để tí nữa nó quay lại.

 
Tôi thanh thản để ý phao có 3 nhịp nún nhẹ rồi lên nhưg lần thứ 4 phao vẫn nún xuống nhiều hơn. Lần này thì đến tôi cũng khó mà nhịn được. Nhưng học anh Thành nội tiết mỗi một chữ “tiết” không phải là “cắt tiết” mà là “Tiết chế”. Mặc dù không có ục, không một chút của cơm sôi nhưng trong bụng tôi thầm chắc nhủ. Hôm nay sẽ có điều bất ngờ. Dưới kia chính là một cái gì đó đang cực tĩnh sắp vỡ òa thành cực động. Tôi phán đoán rằng đó là nhịp hút xả của cái máy nghiền ốc. Ông bạn thì nghĩ đó là cá con, nhưng tôi thì không tin đó là cá con vì tôi biết đồ dùng của tôi như nào. Và kinh nghiệm cùng với cảm nhận (thực ra là đoán mò) và đặc biệt là thủ dâm – nói là thủ dâm vì đã bao lần tôi nghĩ thế mà có được con nào to hay đặc biệt đâu. Chắc chắn là khủng. Tôi cứ nghĩ thế cho vui. Vừa nghĩ chưa xong. Nếu còn thời gian tôi sẽ nghĩ thêm như bao lần đã nghĩ, đoạn tiếp theo là giật như nào, lục đóng vào đâu, đuôi, vây mặt, mồm mắt chạy ra sao, đổ bờ vào đâu, về ổ chỗ nào, và nếu có bị mất thì mất lúc nào vì lý do gì. Và cả đoạn vợt như thế nào về sẽ vui ra sao, ảnh nó nhìn to không, anh em sẽ vui thế nào khi ăn liên hoan?

Chưa nghĩ xong, phao từ từ nổi lên rất nhẹ và rất chậm như một câu hát nào đó của Trịnh Công Sơn tôi đã tưngf nghe. Rồi khựng nhẹ con cá nhao lên mặt nước nhưng không gây một tiếng động nào. Hãy tưởng tượng bạn duỗi thẳng cái xăm xe máy ra và thả nó từ đáy hồ cho nó nhao lên. Phao đèn đỏng đảnh như câu ứ ừ của gái trẻ. Thôi thì đỏng đảnh thế anh sẽ chiều em. Chiều em một chút thôi đấy, anh chiều em nhưng tí nữa a sẽ cho em biết anh là đàn ông trưởng thành chứ không phải gà tơ.


Chắc rằng lúc trước em thấy có cái gì đó vướng ở chỗ khay thức ăn của em, em nghĩ nó là rác em muốn vút nó đi để em ăn thức ăn nhưng em không có tay như tôi nên em đành dùng miệng giống tôi mỗi khi uống cốc nước chanh mà còn hạt tôi cũng dùng mồm hút hạt vào rồi nhổ đi. Hạt chanh thì tròn nên dễ hút vào mồm và nhổ đi lắm. Nhưng bộ lục 6 của anh chắc là nó hơi vướng vào em rồi.


Tay phải dang cầm điện thoại nói chuyện với anh Thichcauca75 từ nhịp thở thứ 3. Tôi bảo Anh Nam ạ Hôm nay em mà móm thì anh đừng ân hận vì anh cho người khác thính “Dáng long thập bát chưởng” trong khi em anh thì thanh tịnh. Cũng vì mải điện thoại nên đưa cần cho ông bạn lúc nào không hay khi ông bạn quay máy bỗng tiếng tạch của nấc đóng máy xập vào làm tôi thức tỉnh. Cái thức tỉnh sớm 10 giây là một sự may mắn. Tôi quờ tay trái túm cần thì chợt nhớ ra thò tay gạt nấc batuner rồi thò lại tay cầm cần. Tôi vừa cầm vào thì con cá phá một cái tiếng ục nước và thân thể vụng về kia khiến tôi biết rằng em đang giả nai, em giả làm gái tơ nhưng thực ra em là một kẻ đào mỏ, em thịt của a em cần thủ không biết bao nhiêu là tiền ngồi đó, tay trước tay sẵn sàng ngả người khi em đi ngang qua hoặc em ghé lại chơi chỗ đèn xanh được phép đi thẳng cũng như có chỗ còn dựng cả đèn đỏ bắt em dừng lại để họ ngửa người chào em một lần cuối trong đời em. Em đã từng làm tan nát bao con tim, khiến bao đấng nam nhi chí khí ngang dọc trời đất phải thất vọng về em. Em đi không có dấu tích thì anh cũng nghi em là kẻ đào mỏ, em là kẻ tinh quái rồi chứ không phải gái tơ, Cú ục nước của em đã làm lộ hoàn toàn chân tướng em ng bạn vẫn muốn dòng không phải vì ham con cá to mà vì giúp tôi trong lúc tôi đang điện thoại. Tôi nói rất thủ thỉ qua điện thoại. Em dính hàng rồi tí gọi lại anh nhé. Rồi tôi bỏ máy vào túi áo không kịp nghe câu cuối của anh Nam (chắc sẽ là câu: Ừ em dòng đi cố bắt lên xem là con gì) Em nó vít mạnh một hơi. Tôi bắt đầu nghĩ đển cảnh í a í ới xin đường. cái cảnh nhờ vả không hay ho gì. Tôi đột ngột hạ đầu cần khiến dây trục trùng, cái phao đèn loại bẻ lại ngúng nguẩy trên mặt nước, và rồi tôi lại nhẹ nhàng dìu cái phao vào gần ổ hơn. Đến ổ nó lại ngúng nguẩy bỏ ra xa. Tôi căng cước một chút khiến nó đau nó lại gì mạnh và quyết liệt hơn nhưng tôi chả dại gì mà đi thi sức với nó bởi mình tôi và nó, tôi chả thể nào thắng nó, huống chi thông qua sợi cước chỉ có 0,16mm kia (cứ cho rằng theo lý thuyết là thép chắc hơn cước thì lục 6 không thể bị doãng mà chỉ lo đứt link) tôi lại hạ cần khiến ngọn cần đập xuống mặt nước cho con con cá thích chạy thì chạy đi. Ông bạn đứng cạnh không thích lắm vì tôi câu linh tinh quá. Lúc trước đã không để cho bạn dòng, đã giằng cần và còn bảo bạn là không dòng được con này đâu. Mặc dù bạn đã bảo là tao đi câu 6 nẳm rồi. thế mà tôi còn bảo 6 năm cũng không dòng được con này đâu. Sợ bạn tự ái nên tôi bảo thêm “chỉ đơn giản là vì đồ của tôi khác đồ của ông”


Sau 10 phút cũng có vài người lại xem không phải vì cú xé gió hay vì cái phao đèn nhấp nhô bởi có vù có nhấp nhô đâu, nhưng vì thỉnh thoảng lại có cú ục nước gây sự chú ý. Khi dòng cá mình chỉ thích tĩnh tại thích chỉ có một mình cảm nhận con cá, hoặc có một người bên cạnh để nói chuyện để chia sẻ chứ thực sự không thích có nhiều người đứng xem. 2 người, 3 người rồi 4 người ngồi xem nên tôi chả dòng, cứ để con cá nhẹ nhàng nhẹ nhàng bơi lưng lửng. Và ai cũng bảo mè tàu.


Vâng! Em cũng nghĩ nó là mè tàu nhưng đồ của em nhỏ nên không thể dòng cố được nó đứt link. 30 phút không dòng cũng đủ để Tuấn Sơn đi từ nhà đếm mang cho cái vợt săn hàng. Mọi người cũng nản và bỏ đi vì cái kiểu dòng biểu diễn của tôi. Còn một bác cũng cao tuổi đứng nhiệt tình góp ý chỉ đạo phải dòng như thế nào mới bắt được nó vì: “tớ đã từng dòng con trắm đen 6kg rồi”. Tôi khá điềm tĩnh, và học chữ tiết của anh Thành.nội tiết (lần này với nghĩa là tiết ra từ bên trong) nhưng cũng bị ức chế và bảo tất cả trật tự hết. Biết là hơi vô lễ nhưng phải quyết đoán để có thể tập trung với con cá khi nó đã quyết liệt hơn, nhiều lần vả mặt , quạt đuôi hơn. Nhưng rồi điều gì đến cũng sẽ đến. tôi luống cuống thế nào làm rối dây trục. Hô anh Tuấn giúp em. Hỏng rồi, rối máy rồi. nhưng tôi vẫn cố gắng tiết chế mình và kiên nhẫn cùng anh Tuấn và cậu em Điệp gỡ rối. Thở phào nhẹ nhõm khi gỡ xong và tôi hiểu rằng thời khắc khó khăn nhất, thử thách lớn nhất đã vượt qua, tôi quyết liệt hơn với con cá.

Tôi bảo anh Tuấn Sơn thôi cho nó lên thôi. Để lâu ctrâu hóa bùn, đêm dài lắm mộng. tôi dồn dập thúc ép con cá, nó cũng dồn dập chống trả nhưng có vẻ những lần thoát thân của nó trước đây chưa đủ để thắng tôi. Con cá yếu dần, tiếng oặc nước hơi dài một chút. Biết con cá đã mệt nhưng tôi vẫn cảnh giác, liên tục nhờ em Điệp té nước mỗi lần là 500đ tính ra tiền nước của Điệp thành tiền Bia rồi. A Tuấn nhìn nó nổi bảo tầm 7kg. tôi khẳng định với anh: Nếu dưới 10kg em thua. Sau 15 phút quyết liệt cũng đến lúc con cá ngoan hiền chui đầu vào vợt thật nhẹ nhàng. Nhưng nó chợt phát hiện ra đó không phải là ổ của nó, nó giẫy, nó phá ầm ùm ùm nhưng hai anh em tôi mỗi người một bên lưới vợt kéo nó khỏi mặt nước trong sự vui sướng tột độ.

Bính Bạc

Cá Măng lớn - Kỷ niệm đầu



Trên đường đi câu tôi bảo bác Bienxanh (Đinh Quang Dân - Người bạn trời đày của tôi)– Hôm nay 2-9 chắc hồ vắng vẻ lắm! mấy ai còn ở nhà đi câu như hai anh em mình. Này nhé! Một nhóm đi câu biển kéo cả vợ con đi cùng để tranh thủ sự ủng hộ đến khi về còn cho đi câu chứ. Một đội thì đi Tư Hiếu để bắt khủng long, nghe đâu có đội còn đi Hải Dương rình Gấu. Lão Bienxanh nghe vậy cũng chả nói gì, lão đang xục xục cái chân cố tìm cái chỗ để chân bởi hai cái túi cần nó cứ phè ra khỏi yên xe Giấc mơ. Còn tôi thì cũng chả quan trọng đông hay vắng bởi có ngày nghỉ có điều kiện thời gian là đi câu, thời tiết thế nào cũng mặc, móm vài hôm cũng chả sao! Vắng thì buồn chứ đông thì càng vui! Hồ rộng cá tung tăng câu chỗ nào thì câu sợ gì động ổ. Chẳng đông thì cũng có ba anh em ngồi với nhau thi thoảng có câu chuyện là vui rồi.

Không giống như dự đoán ban đầu của mình, vừa nhò đầu vào cái lều của nhà bác Thư chủ hồ đã thấy đầy một sân xe máy dựng ngổn ngang thì đủ biết có bao nhiêu đường câu vươn ra mặt hồ. Ở cái hồ này chẳng thể câu đầu cần được vì người ta cứ vươn dần vươn dần khiến cho những chú cá dần quen với việc bơi 100m từ giữa hồ vào là có thính ăn còn vào hơn nữa cách bờ 15m e là phải học mấy anh tổ lái đất Hà Thành mới may sống sót.

Tôi cứ ra hồ sẽ coi mọi người ở đó là bạn, ai câu gần chỗ mình cũng vô tư, càng nhiều người thả thính gần mình thì càng tập trung thính và dụ đàn cá vào chứ đâu ngại. Ấy thế mà mấy cái lão hôm đó chả muốn cho mình ngồi vì nghĩ là gần quá!Tôi để cần ở góc trong còn Bienxanh và Viethang đi quá lên trên. Nhưng đi với nhau mà mỗi người ngồi một góc thì buồn lắm! Tôi vác cần ngồi xen gữa hai lão chỗ ngồi hơi vướng cây nhưng kệ!

Chẳng biết có phải ngại trộn thính hay không mà bác Bienxanh dò ổ mãi chẳng xong mặc cho tôi và Viethang mỏi nhừ cả tay vì bóp khoai, bác Dân vẫn cười khoái chí.
Thả thính xong nhìn đồng hồ đã hơn 2h chiều, cả ba anh em vòng quanh xem tình hình câu kéo. Có vẻ khó khăn quá! mọi người câu từ sáng tới giời chưa ai được em nào. Chắc thời tiết không thuận, cá không ăn rồi. Tôi mẩm bụng vậy nhưng vẫn hy vọng vào ba ổ thính tôi làm không bị uổng công. Còn bác Dân thì nửa đùa nửa thật nói : Hôm nay mình đi câu mừng Quốc Khánh và cũng để tưởng nhớ đến ngày mất của chủ tịch HCM, cầu mong bác phù hộ cho chúng cháu, chứ con cháu bây giờ sống lộn xộn lắm ngày 2-9 chắc chúng nó chỉ để ý xem mình được thưởng bao nhiêu, chia chác thế nào cho đều!!! chứ mấy người nhớ đến bác như chúng cháu. Thế nên…

Vừa vào lều, uống chưa xong cốc nước vối bác Biênxanh đã dóng; Ra ngồi đi!Tôi nheo nheo mắt nhìn ra cái đầu phao màu đỏ của một cần thủ gần đó, dưới trời nắng gắt, nhìn hoa cả mắt. Tôi bảo nắng quá lúc nữa hãy câu nhưng chẳng nghe tôi khuyên can hai lão lừ lừ đi ra. Chẳng nhẽ tôi lại ngồi mát mà đòi ăn...cá? Tôi cũng bước cùng. Ra đến nơi chả nhìn thấy phao mình đâu, cần thì cắm đầu xuống hồ. Ô mất phao rồi!
Tôi không định gây sự chú ý vậy mà nói to quá khiến mọi người đổ dồn con mắt. Bác Dân hô to hơn! Bát đang quay kìa! Đúng là cái bát gỗ nhà quê của tôi đang quay quay dưới mặt nước. Không vội gì, tôi lội xuống hồ nhấc cần nhấc bát kéo mãi không thấy đầu kia của dây cước đâu. Chẳng nhẽ dính khủng rồi! Tôi nghĩ vậy để tự sướng, và hơi lo lo cho dây trục của tôi có 0,28mm. Nhất là cái dây link mảnh mai cho mềm mại kia. Dần dần dây được kéo lên, mọi ánh mắt bỗng đổ dồn khi mà đầu dây kia đang di chuyển giữa hồ. Không để mọi người bị nhầm tưởng lâu, tôi bảo cá bé lắm! Nhưng chả ai tin tôi, ai cũng nghĩ cá bé làm sao lôi ra xa thế được. Nhưng rõ ràng là cần tôi nhẹ, tôi lôi được cá. Sau 5 phút tôi lôi lên em trôi không có gì đáng kể, xong nó cũng gây được sự chú ý bởi một ngày câu khó khăn với các cần thủ.

Chưa đầy 5 phút sau con cá tự mắc của tôi, lão Biển Xanh vụt vù một cái đóng luôn em trôi chạy tít mù, ổ thính của tôi bắt đầu có những chiếc tăm đơn to như hạt lạc. Ổ của Việt cũng có tăm. Nhưng tay này ngồi im, chả nhấm nháy phao tí nào. Ổ thính của tôi có vẻ khả thi khi mà phao liên tục nhấm nháy, mím. Vù vù 4 lần mà chẳng được em nào tôi vẫn tự nhủ chắc cá hôm nay ăn nhanh nên nó chỉ lướt qua, mình phải nhanh tay nhanh mắt mới bắt được chúng. Hơn nữa cái hồ này có bao giờ ném thính xong câu luôn thế này đâu. Có câu cũng phải sau hàng tiếng đồng hồ.

Trời nắng gắt khiến tôi cảm thấy ngột ngạt, ngồi dưới tán cây bạch đàn mà có vẻ như những cái lá kia đã bị mặt trời đun nóng, và mồ hôi tôi tuôn chảy. Mắt bắt đầu xót bởi những giọt mồ hôi mặt chát tràn vào. Quệt qua quệt lại vai áo hai lần mà mắt vẫn xót, tức mình tôi nới dài dây cước bỏ vị trí ngồi cố định, lên hắn bờ cao ngồi cho thoáng gió hòng tìm kiếm dịu mát đôi chút để có sức chờ đợi, hy vọng...

Một lần thụt phao, hai lần thụt phao. Tôi giật liên hồi 3 cú mà chẳng có con cá nào chịu dính lưỡi câu. Mồm lẩm bẩm giật đến khi nào dính cá thì thôi. Đến cú giật thứ 5 thì như mắc phải một gốc cây lớn. Hự! cái cần cong vút nhưng chẳng thấy cá chạy. Tôi gò gò cần thì bắt đầu cái gì đó phía ngoài xa lừ từ đi. Không nhanh như trôi, không gì như chép mà nó cứ điềm tĩnh đi chậm chạm và dứt khoát. Dính khủng rồi! Nhưng ban đầu tôi chỉ nghĩ là cá mè tàu loại 15 đến 18kg như những lần trước. Ai ngờ dòng nặng tay, gò mạnh cũng chẳng thấy con cá xoay chuyển. Phải mất gần 1h sau tôi mới khuất phục được con cá khủng trong sự hô hào cổ vũ của mấy chục người. Khi con cá lên bờ cũng là lúc toàn thân tôi mỏi nhừ, đứng không còn vững nữa, cố lách vào đám đông nhìn lại con cá một lần rồi buông cần nằm vật ra bờ hồ. Cảm giác thoải mái vì đã chinh phục được một chú cá lớn đầu tiên trong đời.

Dã ngoại câu đập


Bỏ xa cuộc sống bộn bề lo toan nơi thị thành. Ba anh em tôi gồm Em Giáp, bạn Giang báo Nhân Dân, và tôi lên đường tìm về một đập nước miền sơn cước với mong muốn ngồi ngắm phao ngắm trời nước mênh mang. Chắc chắn có thêm cả tham vọng chinh phục được con cá lớn cá lạ.

Thêm lý do nữa là chiều ông em trước khi ông em chào đón công chúa chào đời vào giữa tuần tới. Và cũng muốn thêm một lần nữa xem đi với Giáp Khủng có móm hay không như trước đây tôi và nhiều người đã từng bị.

Sau 3h lái xe đập nước cũng hiện ra trước mắt chúng tôi. Một vùng trắng mênh mông nằm trong một thung lũng. Ba anh em nhanh chóng thử cần đập lớn nước gần bờ cũng hơn 4m, nước sâu và rộng mênh mông khiến ba anh em đều cảm thấy việc dính cá lớn là rất khó khăn, và dính rồi bắt được cũng là cả một bài toán không hề đơn giản.












Quầng nước dài được chụp sau khi con hàng vừa nổi. Rất tiếc không chớp được khoảnh khắc đặc biệt

Tôi và Giang quyết định dùng đồ nhỏ, Giáp dùng đồ bềnh 1ly. 1h chiều thứ 7 chúng tôi bắt đầu thả thính nhưng khi thả xong thính cũng là lúc trời kéo mây vần vũ, mưa. Mưa mỗi lúc một lớn khiến cái lều dã chiến cũng không chống trọi được, ô bị gió hất tung. Ba anh em phải ra xe trú tạm. Được một lúc trời ngớt mưa cả 3 chẳng ai bảo ai đều lần lượt quay lại cầm cần. Nhưng hy vọng trong anh em tôi vơi đi nhiều so với lúc mới ra đồ vì mục tiêu của chúng tôi là Săn Hàng và Chép lớn. Thôi, hàng có thể không còn hy vọng nhưng chép lớn vẫn là có thể. Trời tạnh mây quang dần, gió bắt đầu nhẹ mặt hồ hơi đứng sóng cũng là lúc cần của Giáp réo lên từng hồi. Cái dáng người nhỏ nhưng nó thoăn thoắt chạy từ chố anh Giang, vừa chạy vừa hô. Anh Bính. Phao em đâu, phao em đâu. Tôi ngồi giữa nghe tiếng máy mỗi lúc một rít mạnh rồi dừng. Những bước chân như chỉ chạm mũi của nó vừa thoáng qua chỗ tôi đã thấy cái ngọn cần nó cong vút. Nó chạy như ma đuổi, nó dòng như ma làm. Cần cong quá. Tôi bảo nhẹ thôi. Cái protaco cong tôi cảm thấy tim hơi thót lại. Con cá dừng một xíu nhưng rồi nó lại chạy. Rồi mặt nó tái nhợt nói một câu xõng xoài như thất trận. Mất rồi anh ơi.

Cả ba thấy mọi thứ trở nên sáng lạng trong khi trời bắt đầu chuyển tối. Về kỹ thuật tôi có phần thạo hơn nên trước khi trời tối cũng tranh thủ làm được 3 chép một con dòng khá lâu ước được hơn 4kg (Chém với anh Hải bảo 5kg) 2 con còn lại chỉ tầm 2kg. Chép đập rất đẹp. Trước khi ông bạn mang về xử lý có định chụp ảnh nhưng máy hết pin. Ba anh em đều thống nhất là cứ đà này từ giờ đến trưa mai thế nào chúng ta cũng bắt được thêm vài em to hơn thế nên không chụp được ảnh cũng chả sao.

Có mấy thổ dân ngồi xem đã cảnh báo từ tối đến tầm trước 10h là giờ hàng mò vào gần nên phải cảnh giác cao đội. Quả chẳng sai. Khoảng 8h tôi phao tôi mất hút khi tôi đang ngồi buôn chuyện cùng bạn Giang. Kệ, tôi thong thả về cần thì cối cước của máy 3500 cũng vơi nhiều. Cầm cần dòng cảm nhận cần rất đầm. Không thấy phao đâu, sau 20 phút con cá dừng, một chốm xanh lờ mờ hiện lên, bình thường cái phao đèn sáng mạnh nhưng vì nó đã nằm quá xa tầm măt. Thế là ổn, bụng tôi thầm nghĩ, ổn vì nó không chạy hết dây là ok. Chắc chắn nó dừng là mình sẽ tóm được vì tự tin rằng mình có nhiều kinh nghiệm chinh phục. tự tin cả vào kinh nghiệm cảm nhận con cá. Nhưng tự tin của tôi chưa đủ, tôi còn thiếu một điều vô cùng quan trọng đó là hiểu địa hình đập nước này. Cái mà con cá nó có thừa. Đập này là nơi nó sống. Nó đã phải lần mò biết bao nhiêu lần để nhặt nhạnh từng chút thức ăn, nó thuộc từng nhành cây mai dương, búi cỏ, thậm chí cả vài viên đá cuội. Vì tôi chưa hiểu, vì nó thạo nên nó đã thành công sau gần 1h đấu trí nó quyết lao một cú thật mạnh vào đám cỏ mép nước. Nó cắt đứt ngay sợi dây liên kết cảm nhận giữa tôi và nó. Đồng thời cắt đứt luôn mọi hy vọng của tôi.



Cây Mai Dương, khắc tinh của cần thủ câu lục

Được mới khó mất là bình thường, tôi lại mắc bộ lục mới ra cần căn ổ cẩn thận với hy vọng vẫn chưa hết giờ hàng đi ăn. Chẳng để tôi phải chờ đợi lâu sau 15 phút ra cần phao tôi từ từ mím nhẹ tôi vẫn rất bình thản, lần hai, lần 3 tôi quả quyết trong đầu chắc chắn sẽ có cơ hội tiếp theo. Rồi một cú kéo cần nhẹ của tôi máy rẹt rất nhẹ nhưng đủ để chú Giáp biết và hỏi: Dính rồi phải không anh? Tôi không trả lời vì nếu nó nhìn phao tôi và nghe tiếng máy khắc biết. Tôi chắc chắn con cá đã bị đánh vào huyệt trọng yếu nhất nên chỉ gì mạnh một chút rồi ngúc ngoắc ở ngay ổ. Rồi bỗng dưng con cá như một mũi tên lao vào bờ. Tôi quay nhanh máy vì sợ những nhành mai dương sát mép nước lại một lần nữa làm đứt niềm hy vọng. Tiếng tạch của baitunner quen thuộc trong tích tắc cũng đủ làm dây trục căng. Trong đường chạy cắm vào bờ của con cá lớn làm hai con cá nhỏ mỗi con bằng bắp đùi nhảy tứa ra hai hướng làm cho cả hai cộng sự hướng về phía tôi. Nhưng lại một lần nữa tôi làm mọi người thất vọng. Lại là một sự thất bại vì con cá quá am hiểu địa hình. Con cá lao mạnh vào phía bờ cà dây cứa vào đá khiến nó thoát thân trong tíc tắc.

Thất vọng thể hiện rõ trong tôi, Ra cần nhưng không còn muốn cầm cần. Ngồi xa ngắm phao đứng trân trân giữa cái mênh mông của đập nước tôi thầm nghĩ cơ hội thế là quá nhiều.

Trời lại bắt đầu rả rích mưa, nước mưa ngấm dần vào da thịt khiến tôi hơi lạnh. Dọn bao cần, sang chỗ em Giáp rủ nó đi ngủ, Hai anh em hạ gế trước đánh một giấc ngon lành sau khi ông bạn Giang đã ngáy o o trong lều. Đang say sưa thì chuông điện thoại reo, nhìn vội màn hình thấy chữ Tuấn Sơn, trả lời vài câu uể oải rồi cúp máy. Ngủ lại một lúc thì đt lại reo, hơi bực mình nhìn màn hình chữ Giang Báo, Alo, alo một lúc chẳng thấy đầu kia trả lời. Cúp máy rồi tắt nguồn, thầm bực, ngủ say đè đt gọi lung tung. Vừa thiếp giấc một lúc tiếng đập cửa xe bùng bùng.

Tao vừa mất con gì to lắm. tao gọi mày giúp sao mày tắt máy. Tao dòng hơn một tiếng
Nó dính rồi cứ đứng lỳ ra, tao kéo nó chạy vào rồi lại lỳ ra cứ nghĩ mắc đã kéo mạnh sợ đứt thì nhả ra nó lại lừ lừ đi ngang. Rồi lại ỳ ra, tao cứ nhấc nhấc cần giống mày cho nó đau nó chạy rồi nó chạy thì bị đứt link đây này.

Ba thằng nhìn đoạn link, nhìn nhau bần thần. Trời vẫn mưa không to nhưng đủ ướt người, nhìn thằng bạn ướt, cảm thấy hơi buồn. Thôi ngủ đi muộn rồi chắc nó không ăn nữa đâu. Kệ cần đó. Cả 3 đi ngủ.
3h sáng trời mưa to hơn. 5h trời hơi ngớt 3 thằng hai cái ô lò dò 30m ra chỗ cần. Cần của tôi không thấy phao cước vơi đi cần đổ xuống. Nhìn cần bị đổ cước vơi tôi không có hy vọng. Nếu cần vẫn ở gá, cước vơi thì vẫn còn hy vọng. Nhấc cần quấn mãi cái phao mới vào.

Tôi trông đồ hai anh em Giáp, Giang đi mua đồ ăn sáng và thay đổi chiến thuật. Làm thính đánh chép, bỏ hy vọng săn hàng với cái thời tiết thế này. Ăn sáng xong tôi thả thính, tôi và Giang nhiều thính hơn, Giáp ít hơn vì mức độ tập trung của nó ít hơn nó chỉ chờ cá tha cần thì ít cơ hội hơn. Thả thính xong 10 phút tôi lên con chép đầu tiên chỉ tầm 1kg rồi cứ thế tằng tằng lên cá nhưng chỉ loại bàn tay, được cái chúng là chép ta rất đẹp. Giáp lại bê bia sang ngồi với cạ Giang. Rồi lại hô. Phao em mất rồi. Cái máy Daiwa 5500 mới cứng của nó chưa được con cá nào nên nó vẫn buồn buồn cho dù mồm luôn nói e chỉ cần một con. Rồi mong muốn của nó cũng trở thành hiện thực khi con cá đó là chép vàng đẹp như trong tranh. Nó chỉ thèm một con chép vàng lớn nhưng hình dáng phải là chép ta để thả vào cái bể chân cầu thang nhà nó để năm nay nó kiếm đủ số vàng bằng con chép đó.




Con to cướp lục 10 của Giáp. Hai con nhỏ lục nhỏ của em.




Niềm vui của ông em cho dù được con hàng 10kg cũng không thích bằng con này anh ạ. Vui hơn là sau 3 giờ lái xe nó đã bơi tung tăng trong bể nhà chú Giáp. Cũng nhờ mình lái xe cứ nhằm chỗ xóc mà lao nên nó mới có oxi đấy. Thằng em không tốt. Con to của nó chẳng ôm chụp ảnh vì sợ nó đau, đi ôm con bé của mình
Bạn Giang bị lũ trôi dòi phá ổ nên cũng nản. Tôi thì bị bọn chép nhỏ phá quấy nên đến 12h an hem thu đồ dưới trời mưa nặng hạt. Kết thúc một chuyến câu dã ngoại đầy tiếc nuối.


Cho dù bị mất con hàng khủng nhưng ông bạn Giang cuả tôi cười rất tươi với niềm hy vọng tay cơ sẽ lên sau vài lần cọ sát




Giáp Khủng mãn nguyện với chiếc lều vợ mua tặng. Công nhận vợ nó chiều nó ghê

Với mong muốn tìm kiếm điểm chơi, khám phá những nơi mới để liên hệ anh em có sân chơi nhưng nơi đâu không thích lắm những người săn hàng. Vì vậy mặc dù có hàng nhưng kông phải là điểm đến thoải mái cho lắm.




Thằng em mắt nhìn xa xăm tiếc nuối trước khi thu đồ

Thành công nhất với tôi sau chuyến đi này là chiêm nghiệm được một điều. Đi câu với Giáp không còn móm nữa. Và tìm được hai nick name cho hai cộng sự. Giáp Chuẩn và Giang Vụt (Giáp ra cần bùm phát chuẩn ổ luôn khỏi kéo khỏi chỉnh) Giang thích vụt nhiều vì cũng mới đánh xa bờ không lâu. Thành công của Giang là thêm một kinh nghiệm để đời, Khi dính hàng lớn hơn con 15kg vừa bắt tuần trước thì phải làm thế nào. Thành công của Giáp là mang được 3 con cá vàng tuyệt đẹp về thả bể



Nặng quá anh ơi. Ba anh em phải khuân 3 chuyến

Vài bức ảnh trên đường ra xe



Nhiều quả như thế này lắm, tháng sau về là. Chẹp chẹp




Thực đơn HN khát rau nhưng lại sợ rau, Đi dã ngoại về vùng dân tộc ăn rau không phải nghĩ ngợi
Bính Bạc

Trôi củ

Đã đến mùa câu trôi cụ. Câu những con trôi mà chẳng bao giờ ta nghĩ rằng ở hồ câu này có con trôi to đến như thế. Bài viết mong đóng góp cho anh em đam mê con cá chạy nước đại khiến tim ta luôn thắt lại mỗi khi dính nó.


Trước khi định câu con cá gì ta nên tìm hiểu đặc tính của con đó
Đặc tính con trôi nó rất kém tiêu hóa (khi giải phẫu cá con nào có ruột dài thì tiêu hóa kém và ngược lại) Chính vì thế mà mồi thính làm sao để con trôi ăn được. Nó kém khả năng tiêu hóa nên sẽ rất cần thức ăn đã lên men. khi lên men là có vi sinh vật hoạt động. Khi đó ổ thính sẽ đang trong quá trình phân hủy. Thính cần có cả gốc thực vật và động vật. Gốc động vật rất cần hàm lượng Canxi cao để con trôi Hình thành bộ vảy. Anh em câu con trôi lên thấy vảy của nó cứng nhất trong các loài không? Đó chính là lý do con trôi rất hay ăn thức ăn có nguồn gốc động vật.

Cụ thể mồi câu cá trôi.
Con trôi ăn mồi không thoát vị thơm.
Thơm từ gạo, đỗ tương là hợp với trôi. Yêu cầu câu trôi củ là thơm đượm nhẹ không phải thơm ngái hay hắc hoặc xực mũi. vì thế gạo và đỗ tương rang phải có màu vàng tươi không phải màu cánh dán hay mận chín
Gốc động vật có hai loại dễ kiếm dễ chế biến nhất đó là ốc và cua
Cả hai loại này đều có hàm lượng đạm và canxi rất cao. Nhưng như đã nói ở trên con trôi cần ăn mồi đang phân hủy nên cả cua và ốc ta cũng nên xay đập và ủ trước từ 12 đến 24 h với điều kiện thời tiết mặc áo dài tay bình thường. Thêm một nguyên liệu nữa cũng có hàm lượng đạm cực cao và độ tanh khuếch đại cực lớn là Trứng Vịt lộn. Món này hiệu quả nhưng em không dùng nữa  vì cảm giác hơi ghê. Trứng phải giã nhừ mới tạo độ tanh. Nếu dùng trứng thì nên tăng gạo và đỗ tương lên để làm sao ổ mồi không bị nát quá.

Thêm một vị nữa mà trôi khá thích đó là Địa long hay còn gọi là giun đất khô. Vì này mùi khắm dụ trôi tốt  nhưng trôi cụ không thích bằng loại trôi dòi dòi từ 1kg đến 2,5kg thích hơn (có thể là do cách chế biến)

Mồi thành phẩm yêu cầu không thành cục, Thả ben xuống hồ sẽ một trong hai trạng thái. Nếu đập ốc không nhừ thì ổ mồi giống ổ mồi câu chép thính tản phẳng. Nếu ốc đập nhừ thì ổ mồi nát và sẽ chảy sị xuống thành hoi lùm lùm. Hai trạng thái này nó sẽ phù hợp với hai kiểu câu xabo và đầu cành. Nếu đầu cành thì  tôi thường đập ốc nhừ còn xa bờ em đập vừa phải. (Trong trường hợp câu xa bờ, muốn ổ thính bền thì trộn thêm 1/3 túi cám chim ba vì khi đó cám sẽ bám chặt vào trong con ốc)

Cách câu. Nếu câu đầu cần nên chọn vị trí cá ăn váng. Con trôi to nó ăn rất sát gờ đất của bờ hồ (đầy còn gọi là luồng cá đi). Có thể gờ đất đó nó chỉ xa khỏi bờ có 3m thì khi đó ta sẽ câu chéo cành. Thời điểm câu kiểu này thường là buổi tối tĩnh lặng. Như đã nói ở trên. Con trôi từ 5kg trở lên có bộ vảy cực chắc vì vậy phải lựa chỗ hiểm mới mong bắt được nó. Anh em câu khéo léo thì nên dùng lưỡi lục nhỏ để đánh chuẩn vào mặt con cá, khi đó nên thả ổ thính chuẩn xác lúc câu có thể tự tin xác định đặt lục mép ngoài ổ  thính mép  trong bên phải bên trái ổ thính . Đã chuẩn xác như vậy thì có lẽ ít khi đánh trượt lách vây lái hoặc vào yết hầu. Nếu đánh xiên mồi vào link thì nên dùng lục nhỏ tay dài còn nếu đánh xốc vào mặt thì nên dùng lục tay thu lại.
Nếu đánh buổi tối bằng cần B thì nên đánh bằng trục 4 lục 10 hoặc 12 giật hự một cái nó xuyên táo.

Nếu câu xa bờ thì nên câu bềnh. Điều quan trọng phải nhớ xả máy ngay cả khi vừa kéo vào ổ.  Hầu hết trôi to đã vào ổ thì cướp lục chạy

Chút kinh nghiệm như vậy viết ra anh em cùng đọc và mỗi người có một cách chế - biến để có hiệu quả như mong muốn. Chúc anh em lên nhiều trôi củ